Thứ Sáu, 13 tháng 11, 2015

EM LÀ NGHỆ SỸ


Phải đâu em là nghệ sĩ
Không ! chỉ là cô thôn nữ quê nhà
Một năm ba vụ trải qua
Thồ năm gánh lúa về nhà ngon thơm
Chạy ra – reo mạ - phơi rơm
Lấy bèo – nôi lợn – nấu cơm cả ngày
Việc đoàn – việc hội – bấy nay
Góp công – cộng sức hàng ngày chăm lo
Trời nổi going bão mưa to
Khơi mưa – dọn máng – giữ cho mùa màng
Đón xuân đón cả hội làng
Điệu chèo múa hát rộn vang vui cùng
Đời vui  theo Đảng đi lên
Phát huy bản sắc vững bền dài lâu
Cội nguồn em bắc nhịp cầu
Công ơn tiên tổ ghi sâu trong lòng






BƯỚC THỜI GIAN


Chúm chím làn môi nở nụ cười
Tóc dài mà cứ tưởng là ai 
Ước gì cánh én giữa sang mai  
Vẫn gió vờn mây ngọn gió lành
Hẹn cùng trăng thanh và sao sáng
Thủy mặc hồn thơ như bức tranh
Phẩm giá đường đời trọn nước non
Tảo tần chăm sóc những đàn con
Vun thu hạnh phúc êm đắm thắm
Nghĩa vợ tình chồng mãi sắt son
Đất nước hai miền nặng tiền duyên
Bờ Nam máu lửa chia cách miền
Gác lại sự đời mặc nhân duyên
Bởi thế nhiều khi có ưu phiền


EM TÔI


Thuở xưa còn tóc trái đào
Mắt cười lúng liếng hoa đào làn môi
Má ửng hồng tuổi thiếu thời
Làn da trắng nõn cho tôi ghen thầm
Em tôi bộ dáng thanh tân
Lớn lên bạn bè xa gần tới chơi
Nay vận bộ áo tân thời
Bao chàng hết đứng lại ngồi đón đưa
Học hành chăm chỉ đua tranh
Luôn không đủ để hư danh lu mờ
Em vẫn tính nết ngây thơ
Chưa yêu , vẫn ghét vẫn chờ tri âm

   

NGÀY CƯỚI


Ngày cưới em
Độ ấy hoa đào vừa chớm nở
Cưới em về anh đón cả mùa xuân
Đời anh chỉ có một lần
Đón xuân ý nhịn bằng gần bên em
Ngọn lửa hồng cháy trong  đêm 
Nhớ em gói bánh ngồi bên độ nào
Mím môi anh nghĩ dạt dào
Yêu em , cay đắng ngọt ngào cùng em
Em ơi xuân năm ngoái
Anh tê tái cả lòng
Ai nỡ đem bùn nhớt
Quấy lầm làn nước trong
Ai muốn đem đập chắn
Bắt nước chảy ngược dòng
Bây giờ chắc chắn em mong
Mượn giấy và bút viết dòng tương tư
Gác tình riêng anh đi tiễu phỉ  
Cầu mong đất nước thanh bình
Dẫu rằng vất vả hy sinh
Nằm gai nếm mật tình thủy chung
Anh đi khắp vùng hoang mạc
Những nơi xa tan tác , giặc còn
Cơm lam , măng đắng , thú hoang
Tám tháng ròng , vẫn có em trong giấc mộng
Đã vào trận anh nào cũng vậy
Mười lời thề ghi tác trong lòng
Con chim sợ cành cây cong
Người làm việc nghĩa nặng lòng nước non 
Xa em mấy chục năm trường
Dáng em in đậm con đường anh đi  


TÌNH XA


Cùng về hội em đứng đằng xa
Đôi mắt bắt gặp nhích dần ra thêm  gần
Vân vi trái nụ tầm xuân tím
Ửng má em chín đỏ , anh thương  
Ước gì bắt gặp đường vắng
Lẳng lặng nhìn nhau mà gặng hỏi đôi câu
Có sao đâu bởi lỡ nhịp cầu
Bước thời gian xa lâu lâu không gặp
Chẳng phải tại ai em còn ngại
Bẵng thời gian mải bận miên man
Độ xuân qua hay cầm lòng vậy
Trẩy hội hôm nay mừng thấy nhau rồi đây
Cá dưới song cá cũng có bầy  
Chim cườm gọi uyên ương chắc thương nhau lắm
Thì là người không đặng yêu thương
Vương vấn lòng ai không
Người có thủy có chung có tình có nghĩa

Nương tựa vào nhau đi suốt cuộc đời  

CẦU NHẬT TÂN


Cầu Nhật Tân hay cây cầu  ngày mới
Mà tôi tháng đợi năm chờ
Cửa ngõ Thủ đô bây giờ rộng mở 
Nối sân bay quốc tế đến tận đôi bờ
Vút tầm trên cao xuống mặt sóng  vỗ  
Ánh điện cầu – vầng trăng lưỡi liềm nhô
Trăng đầu tháng nối đôi bờ liền lại
Nắng chạy dài tựa dải Ngân Hà sa
Chầm chậm bước trên bốn làn rộn rã
Tay vuốt dài lan cầu man mác làn da
Nghe râm ran da thịt cầu ban mai
Lòng hồn nhiên như mình đang trẻ lại  
Bát ngát đào Nhật Tân



Bờ bên kia mùi ngô nướng và khoai
Hương sắc này qua muốn quay trở lại
Thắm đượm tình song nước Nhị Hà
Cầu in bóng thẳng hai bờ ngả nắng
Nối đuôi nhau xe cộ qua lại
Hiện hữu rõ ràng  mà cứ mơ xa
Giờ vỡ òa trong sắc cờ hoa
Cầu Nhật Tân khi máy bay vừa hạ
Trở về nhà bằng nửa Thăng Long qua
Náo nức cuộc đời tựa bánh xe lăn

Trăng lưỡi liềm bấu hàng trăm nhịp vững 

LÀM THEO DI CHÚC


Học Bác đi tìm chính cái tôi
Bấy lâu sao nấn ná mình ơi
Ba lần gặp Bác tôi còn nhớ
Cả cuộc đời vì dân chống tội
Tham ô lãng phí cái tôi còn
Quan liêu , mệnh lệnh không tha thứ
Có chức có quyền tội nặng hơn
Đảng bảo : dân tin phải kết đoàn
Suốt đời vì Đảng đấu tranh chung
Nâng cao bản lĩnh người liêm chính
Chí nghĩa  vô tư phục vụ dân
Quốc thái dân an cầu thịnh vượng
Tân xuân phấn khởi gắng thi đua
Tăng gia sản xuất nhiều và tốt

Được thỏa lòng di chúc của Người  

YÊU THƠ


Nặng tiếng tơ lòng với phú thơ
Sướng vui buồn tủi nhất thời ngơ
Thơ là lẽ sống như tin Đảng
Thẩm giá nhân văn trí tuệ giờ
Dẫu biết làm thơ bởi tội nghèo
Bây giờ trang giấy sẵn mang theo




Tám dòng trang nhã thơ mời họa
Bẩy chữ chân tình tứ mới gieo
Tắm tựa ngày xanh pha nắng sớm
Hồng như ráng đỏ nhuộm mây chiều
Áng thơ mỗi lúc hoàng hôn xuống 

Trỗi dậy trăng ngàn đón gió reo  

RÉT


Cây bằng lăng mới nhú nhồi
Hoa khế thì đã sinh sôi rộ đều
Lộc vừng chưa kịp đổi ngôi
Thương cho ra nét dơ xương
Cành bàng  trơ trụi vẫn thường khẳng khiu
Khóm tre mộc mạc đìu hiu
Vườn xưa tre ẩm liu riu nảy mầm
Trời xuân lác đác mưa xuân
Mà sao dặm lúa tay chân buốt trời
 Xưa bèo dâu phủ chân tôi
Nay có phàn ấm thảnh thơi dầm bùn
Ngoài đồng về buốt tím mun
Hơ tay trên lửa chân bùn ai phai
Rét này vào đàu tháng hai


Thứ Ba, 10 tháng 11, 2015

Nền văn hóa nhà khác người là

Tiên duyên Kiều định hiếu làm đầu
Tiến thân sự nghiệp tài thi hoa
Đậm nét hào hoa sắc má đào
Đà nghiêng dâu bể lầu Ngưng Bích
Giữ tuyết trinh nay vẹn chữ tình
Gìn để ngàn vàng rơi bể khổ
Bản nhà lối lạc nào thẹn hoa
Sắc nước gương trời nhất thiên hạ
Dân tình thế thái tuyệt ngợi ca

Lộc nước an khang đang thái hòa 

Nghe em kể chuyện





Mẹ ra phố vắng thăm anh hai  
Ở chơi hai tháng , mẹ thấy dài
Đi làm phải khóa nhà rất ngại
Chẳng đến nhà ai chẳng biết ai
Mẹ ra phố , nhiều người đi lại
Thấy xe cộ lắm sao họ tài
Như dòng chẩy , Thuyền xuôi bẻ lái
Đường trên cao dưới thấp ỉnh tai
Mẹ ra phố hang rong mời nài
Mẹ nghi ngại hang giả hang sai




Giờ không phải mùa nào thức ấy
Mà chẳng thấy kĩ thuật ghép lai
Mẹ ra phố chán rồi quay lại
Nằm nhà thức giấc lại nghe đài
Nhớ con và nhớ cháu thơ dại
Nhớ bạn , nhớ thân quen , mong hoài !
Chắc rằng ngày mai anh Hai lại
Mẹ muốn về quê cùng anh Hai
Mùa này việc đồng đang bận mãi
Biết phố biết đường chẳng biết ai
Ban ngày , người đi làm , phố vắng
Hai tháng đi chơi sao quá dài  


Tưởng nhớ anh linh Đại tướng

Anh nghĩa cả , tài hoa , uyên bác
Hùng binh gươm , giám xả thân mình
Thế mạnh chẻ tre tan lũ giặc
Xuất sắc trên trận tuyến binh đao
Danh thơm nức , ngàn năm truyền dậy
Dâng cao cờ đại nghĩa Việt Nam
Chân dung rạng ngời người anh cả
Thành thánh nhân Đảo Yến Quảng Bình

  



Thứ Bảy, 12 tháng 9, 2015

CHƯƠNG TRÌNH KHÔNG GIAN THƠ -GIỚI THIỆU NHÀ THƠ VĂN DU

Thứ Hai, 17 tháng 8, 2015

Họa

Tan mộng xâm lăng cướp nước ngoài 
 Sương pha mái tóc chịu thôi 
 Đầu tiên đẩy Tháp , ngăn Bến hải 
 Ngõ đón Ngô về lập tay sai 
 Vén tấm bình phong thay tinh nhuệ 
 Mây mù pháo đài bay “ Bê năm hai “ 
 Giữa thành cổ đổ bom hủy diệt 
 Trời không dung đất không tha 
                                                                                         
                                             Thơ : Văn Du
Máy bay ném bom B52

Chủ Nhật, 16 tháng 8, 2015

Đôi nét về Nhà thơ Văn Du

- Nhà thơ – Kĩ sư cao cấp Văn Du
Sinh : 23/03/1942 ( Tân Tỵ )
 - Từ 4 tuổi học khóa sinh – Sơ học yếu lược – Hương Sư – Phổ thông - Nho học : Tam Tự Kinh – Ngũ thường – Dạy câu đối và các đồ nho mở trường 1946 Nha bình dân học vụ .
Mở 2 quốc ngữ , học cả pháp ngữ trong vùng địch hậu
 1947-1958: Học phổ thông ngoài giờ lên lớp thì phải tham gia kháng chiến kiến quốc , có đôi khi không được liên tục học vì tham gia liên tục lớp trưởng kiêm liên đội trưởng vào trong văn công 3 huyện : Tiên – Duyên – Hưng.
 Đặc biệt : Liên lạc sư 312 ( Sư đoàn đồng bằng ) , Đội trưởng đội trung kiên diệt cá trừ gian ( Thái hung dao ) bảo vệ cán bộ cán bộ cách mạng, địch vận công trái kháng chiến ( cũng là khổ chủ tầng lớp cố nông có dự thi đạt giải nhì truyện ngắn tỉnh Thái Bình )
 1988-1962: Khoa lâm học Đại học nông lâm ( ĐH lâm nghiệp ) 1962: Nhận công tác tổng cục lâm nghiệp ( Bộ Nông Nghiệp ) Đến khi nghỉ hưu 33 năm 8 tháng đã được giao :
+ Đội trưởng điều tra quy hoạch phụ trách lâm trường + Trưởng bộ môn – Viện nghiên cứu “ Biệt phái xây dựng văn phòng – Bộ 2 Sài Gòn và phụ trách đề tài nghiên cứu cấp quốc gia .
 Trước khi đi biệt phái có 8 tháng “ Tiểu Phỉ “ biên giới Lào – Việt . Đồng thời 12 ngày đánh B52 Hà Nội là đội đại phó tự vệ trực chiến chốt lâm nghiệp ( Sông Hồng ) , 2 lần bị thương phần mềm ( chân ,tay ) .
Không đi dám định xong ở tay còn đạn thân thể
 Khen thưởng :
 + Huân huy chương kháng chiến chống Mỹ cứu nước
 + Vinh dự các lần gặp Bác đặc biệt nhất ở Phú Thọ
 + 2 lần tặng huy hiệu tuổi Đảng 40+50 năm Rất nhiều lần bằng và giấy khen thời kì kháng chiến chống Pháp
 - Thơ xuất bản : Bước thời gian – Nhà xuất bản hội nhà văn 2015
 - Hội viên Thi đàn Việt Nam
                                                                                                        Website : vandu.nghesi.vn

Thứ Bảy, 15 tháng 8, 2015

Thời bao cấp

Thứ Sáu, 14 tháng 8, 2015

THƠ LỤC BÁT TÌNH YÊU VTV1

Nhà thơ Văn Du - Nhân vật chính trong chương trình Không Gian Thơ - Thi đàn Việt Nam


Nghe tin bạn gái


Tiếng em như dòng suối mát 
Đã bao ngày khao khát chờ trông 
Nắng rang cây cỏ giữa đồng
Thuyền tình chới với mênh mông biển trời
Chắc rằng em cũng mong cũng đợi
Nên chẳng tới người lại nhắn tin
Chỉ mò đáy bể tìm kim
Chẳng thương chẳng nhớ đi tìm lâu nay
Chẳng chè chẳng chén lại say




Có thương nhớ lắm nên nay đi tìm
Lại đặt đôi chim loan phượng
Để sánh đôi cùng bền chặt uyên ương
Trên đời có chín chữ rằng thương 
Có mười chữ nhớ vấn vương trong lòng 
Trăm năm chỉ tạc chữ đồng
Ta em cùng gặp bến gặp thuyền 
Thuyền bến đậu gặp duyên Tấn Tần 
Dù xui sóng cả gió to 
Thuận tình duyên số chẳng lo ngắn dài 


Thương con

Thương con lòng mẹ xót xa
Học hành vất vả cả nhà chăm nom
Ban ngày cha bơm xe còm
Nắng mưa rãnh cống , khom lưng phụ hồ
Bữa cơm mì tôm lương khô
Chắt chiu dành học phí cô giục rồi





Đòn gánh cong trĩu rác hôi
Thu gom hàng tháng lần hồi mẹ mua
Xót con gió bấc thổi lùa
Cả nhà chui tấm phên thưa mái lều
Trăng sáng giọt mồ hôi trên lá

Rỏ xuống đời bao nỗi âu lo
 
lăng mộ đá toyota thanh hóa