Nặng tiếng
tơ lòng với phú thơ
Sướng vui
buồn tủi nhất thời ngơ
Thơ là lẽ
sống như tin Đảng
Thẩm giá
nhân văn trí tuệ giờ
Dẫu biết
làm thơ bởi tội nghèo
Bây giờ
trang giấy sẵn mang theo
Tám dòng
trang nhã thơ mời họa
Bẩy chữ
chân tình tứ mới gieo
Tắm tựa
ngày xanh pha nắng sớm
Hồng như
ráng đỏ nhuộm mây chiều
Áng thơ mỗi
lúc hoàng hôn xuống
Trỗi dậy
trăng ngàn đón gió reo
0 nhận xét:
Đăng nhận xét